Sinh ra và lớn lên ở miền Nam Việt Nam, bà Ngô là con thứ 2 trong gia đình đông anh chị em. Thời bấy giờ, cha bà làm thợ máy, mẹ bà ở nhà nội trợ, chăm lo cho bà và các anh chị em. Cuộc sống không quá dư giả nhưng bà Ngô và các anh chị em có tuổi thơ êm đềm bên gia đình, được tạo điều kiện đi học.
Bà Ngô học hết lớp Nhất (tương đương với lớp 5), tuy nhiên do điều kiện trường lớp xa nhà, bà Ngô không muốn sống xa gia đình nên xin ba mẹ nghỉ học ử nhà phụ giúp công việc gia đình và chăm lo các em. Cho đến năm bà 17 tuổi, bà Ngô lên duyên cùng chồng bà, người cùng làng. Hai ông bà sống hạnh phúc và có với nhau 8 người con.
Chồng bà, ông Trần là một nhân viên sân bay. Ông là người chịu thương chịu khó, chăm lo gia đình. Ông đi làm hàng ngày, còn bà ở nhà chăm lo nhà cửa và nuôi dạy con cái. Mặc dù cuộc sống của ông bà còn nhiều khó khăn, nhưng bà Ngô và chồng rất tự hào vì nuôi dạy 8 người không lớn, có công ăn việc làm.
Chiến tranh miền Nam Việt Nam không ảnh hưởng nhiều đến cuộc sống của ông bà và các con. Tuy nhiên khi chính quyền miền Nam sụp đổ, một số người con lớn của bà Ngô đã tìm cách di cư ra nước ngoài theo phong trào vượt biên để tìm kiếm cuộc sống mới. Hai người con của bà Ngô di cư đến Mỹ, trong khi ba người con khác di cư đến Úc. Năm 1991, khi các con của ông bà đã ổn định ở Úc, họ đã đón ông bà sang định cư theo diện đoàn tụ gia đình.
Cuộc sống ở một đất nước mới dù có nhiều khó khăn nhưng bà Ngô và chồng luôn lạc quan, nhanh chóng hòa nhập vào môi trường sống mới mới. Với sự hỗ trợ từ các con, cháu, và chính phủ, ông bà Ngô đã được kết nối với nhiều hoạt động cộng đồng và tìm thấy niềm vui ở nơi ông bà sinh sống. Năm 2018, bà Ngô và chồng đã tham gia sinh hoạt tại Công ty Chăm sóc Cộng đồng Chung Wah (CWCC). Ở đây, họ đã tìm thấy được niềm vui nhân đôi khi có cơ hội gặp gỡ và giao lưu với các bậc cao niên đến từ Việt Nam. Bà Ngô chia sẻ,
…Hàng tuần đi sinh hoạt cộng đồng tại Trung tâm Balcatta của Công ty Chăm sóc Cộng đồng Chung Wah là niềm vui của tôi. Nếu không đi sinh hoạt ở đây, tôi không biết làm gì khi ở nhà, có khi chỉ ăn và ngủ. Hàng tuần con tôi có chở tôi đi chùa hoặc đi chợ, tuy nhiên những hoạt động đó không đủ làm tôi vui và bận rộn. Tôi thích đến sinh hoạt ở Balcatta vì có cơ hội trò chuyện với những người bạn Việt Nam cũng tham gia sinh hoạt ở đây. Tôi cũng thích gặp nhân viên và các tình nguyện viên của CWCC. Họ nhiệt tình, tốt bụng và chăm sóc tôi rất tốt. Thôi thích trò chơi Bingo, thích tập thể dục và đặc biệt thích tô tranh màu. Tuy nhiên, tôi thích tự mang bút màu từ nhà đi để tô tranh, bút màu ở đây nhạt, tô không đẹp, tôi thích tự đi mua và chọn màu tôi thích….
Những lời chia sẻ trên của bà Ngô cho thấy Trung tâm sinh hoạt cộng đồng do CWCC tổ chức là nơi hỗ trợ các bậc cao niên có nguồn gốc đa dạng về ngôn ngữ và văn hóa, giúp họ kết nối xã hội và duy trì lối sống khỏe mạnh hàng ngày. Mặc dù giờ chồng bà đã mất, tuy nhiên bà Ngô vẫn đến sinh hoạt tại Trung tâm Balcatta thứ 5 hàng tuần. Bà cho biết bà rất yêu thích hoạt động của Trung tâm, đặc biệt thích tham gia các hoạt động của Đại học Trường xuân như tô tranh, tập thể dục, chơi Bingo. Bà Ngô là ví dụ của các bậc cao niên có lối sống lành mạnh, chịu khó vận động và tham gia sinh hoạt cộng đồng để duy trì cuộc sống khỏe mạnh.
Nhân dịp chuẩn bị sang xuân 2024, một mùa xuân ấm áp với nhiều lộc non và chồi biếc, với nhiều hoa đẹp nở khắp nơi, CWCC kính chúc bà Ngô và gia đình sức khỏe. Mong bà luôn tràn ngập hạnh phúc và niềm tin vào cuộc sống, tiếp tục chặng đường kỷ nguyên vàng của mình thành công rực rỡ.